Dạo này mình xem phim gì? Part7 – Trò Chơi Trí Mệnh Phần 7
Kết phim của Trò Chơi Trí mệnh có phải là một bi kịch?
Đây là một bộ phim có đoạn kết buồn
Không hề nghi ngờ gì nữa, không phải là một cái kết mở – Trò Chơi Trí Mệnh đích thực là bộ phim đã dừng lại với một cái kết bi kịch. Đây có lẽ là cái kết đau đớn nhất mà biên kịch đã nghĩ ra cho Lăng Cửu Thời – Khác hoàn toàn cái kết Happy Ending trong nguyên tác Kính Vạn Hoa Chết Chóc của nhà văn Tây Tử Tự.
Thế giới này như muốn xóa bỏ sự tồn tại của một Lăng Cửu Thời!
Ở hiện thực, Lăng Cửu Thời thức dậy sau khi trãi qua một tai nạn trên đường. Tất cả mọi thứ xung quanh vẫn như vậy, người vẫn là những người đó, cảnh vật vẫn là những cảnh vật đó: căn phòng nhỏ, biệt thự vùng ngoại ô, các thành viên trong Hắc Diệu Thạch – họ đều thực sự tồn tại, đều hiện hữu, lướt qua trước mắt của Thời Cửu. Chỉ cần đưa tay là có thể chạm, gọi tên là họ sẽ quay lại nhìn. Nhưng trớ trêu thay, ngoại trừ Ngô Kỳ, không có ai nhớ Lăng Cửu Thời, không một ai nhớ một Lăng Lăng đáng yêu, Lăng Lăng hay cười, rất lương thiện, cũng rất quan tâm các thành viên trong nhóm, như chính họ đã thành người thân của cậu vậy, còn thân hơn cả một gia đình.
Họ là những đứa em nhỏ, là người anh lớn, người chị lớn, là người sẽ chạy đến cạnh cậu với tất cả nội tâm lo lắng. Là người cùng cậu xuống bếp, cùng cậu ăn lẩu, cũng là người mà 15 phút cậu vào cửa họ sẽ thấy là dài như là 10 năm.
Sự lạnh lùng của thế giới xa lạ chẳng thể nào đau đớn bằng nổi đau khi mà tất cả những người thân yêu không hề còn nhớ về sự tồn tại của chúng ta. Và Lăng Lăng hoàn toàn trải qua những cảm xúc như vậy, những cảm xúc mà với một người quen sống trong cô đơn, thiếu tình yêu thương, thiếu sự quan tâm thật lòng như cậu thì những người bạn, người thân suốt những ngày vào cửa còn đáng trân quý hơn gấp trăm, gấp ngàn lần. Vậy mà bây giờ không có một người nhớ cậu, đây là cách lạnh lùng và tàn nhẫn nhất mà thế giới này dùng để gạt bỏ đi sự tồn tại của một người.
Người gặp được – không nhớ ra cậu, người nhớ ra cậu – cậu lại không gặp được.
Tất cả mọi thứ đều còn đó, nhưng “NPC cá nhân” của cậu lại không còn. Với Lăng Cửu Thời thì Nguyễn Nam Chúc là sự trân quý nhất mà cậu từng có được. Người không chỉ vì một nhiệm vụ mà đối tốt với cậu vô điều kiện, đau lòng vì cậu, giận dữ vì cậu, sợ cậu buồn, sợ cậu đau, sợ cậu chịu bất kì một tổn thương nào dù là nhỏ nhất. Ấy vậy mà khi game thanh lọc rồi, cậu thì trở lại, còn Nguyễn Nam Chúc thì không còn. Đến cơ hội nhìn thấy em ấy, dù rằng em ấy không nhớ đến mình thì Lăng Cửu Thời cũng không có.
Là người duy nhất không quên cậu của những ngày qua cửa, nhưng Nguyễn Nam Chúc cũng là người duy nhất không thật sự tồn tại trong cuộc đời của tất cả những người khác ngoài Lăng Cửu Thời.
Hiện thực như rút hết khí khỏi lồng phổi của cậu ấy, cả người chỉ còn lại một khối trống rỗng, kiệt huệ, vô lực và vô tận cô độc.
Hiện thực tàn khốc khiến Lăng Cửu Thời chỉ có thể tồn tại, cố chấp tạo ra linh cảnh một lần nữa để tìm lại “ người bạn” của mình. Tìm lại đoạn tình cảm mà cậu nhớ mãi trong giấc mơ hàng đêm dài đăng đẳng 50 năm. 50 năm là phân nửa một đời người. Lăng Cửu Thời trước đó là 1 người cô đơn, nhưng ít ra cậu cũng không cô độc như 50 năm đau đớn này.
Trước đó Nam Chúc từng nói : "Đều mà bạn bè cần là người còn lại sống tốt thay phần đối phương." Lăng Cửu Thời đã làm được, cậu ấy "sống cho tốt" đúng như lời của Nguyễn ca. Nhưng mà là "sống cho tốt" chứ không phải "sống tốt". Đúng hơn là Lăng Lăng chỉ còn là một khối tổ chứ sống carbon được lập trình sẳn nhiệm vụ là khôi phục lại linh cảnh. Còn lại thì cậu ấy không khác gì đã chết.
Linh cảnh được tạo ra một lần nữa. Nhưng, Linh cảnh này có phải là Linh cảnh năm xưa? Nguyễn Nam Chúc có phải là Nguyễn Nam Chúc mà Lăng Lăng từng đồng hành qua cửa?
Về cơ bản, đây là một trò game thực tế ảo, mà mọi trò game đều phải có hệ thống máy chủ. Máy chủ năm xưa khi thanh lọc vốn đã không còn vận hành. Thứ Lăng Lăng có chỉ là dữ liệu của Nguyễn Nam Chúc tại thời điểm game được thanh lọc. Nguyễn Nam Chúc được tạo ra lại một lần nửa sau 50 năm là kết quả phát triển dựa trên bigdata năm xưa, đó là suy luận toán học, hoàn toàn phụ thuộc vào trình độ phần cứng và thuật toán phần mềm.
Lăng Lăng trao cho máy tính dữ liệu của Nguyễn Nam Chúc, và máy tính sẽ diễn hóa ra một Nguyễn Nam Chúc dựa trên dữ liệu mà nó đã được nạp vào. Điều đó hoàn toàn vượt quá khả năng suy tính của con người, ngay cả bản thân Lăng Cửu Thời cũng không thể biết, người đó có phải là Nguyễn Nam Chúc của cậu hay không. Và vì bản chất đây là một dữ liệu nên mọi hành động trong tương lai đều là sự diễn hóa dựa trên thuật toán và nếu máy chủ sập nguồn, cúp điện thì … thì thế nào mọi người cũng có thể hình dung!
Nguyễn Nam Chúc là NPC lỗi của Game. Được sinh ra để phục vụ cho việc thanh lọc game. Vậy Nguyễn Nam Chúc tồn tại với một đích hủy diệt chính mình?
Lăng Cửu Thời hoàn thành game, là người thanh lọc game. Vậy có phải Lăng Cửu Thời là người trực tiếp kết thúc sự tồn tại của Nguyễn Nam Chúc?