Dạo này mình xem phim gì? Part6 – Trò Chơi Trí Mệnh Phần 6
Hoàng Tuấn Tiệp trong phim Trò Chơi Trí Mệnh
Lý do mà mình bắt đầu xem Trò Chơi Trí Mệnh bên cạnh việc là fan của nguyên tác thì nguyên nhân chính chủ yếu là vì diễn viên Hoàng Tuấn Tiệp.
Thật ra thì thường mình sẽ không xem phim chuyển thể khi mà mình cực kì yêu thích nguyên tác để tránh bị khó chịu. Vì có chuyển thể xuất sắc đến đâu, cũng sẽ khó giống được với hình dung của mình khi đọc truyện chữ được.
Sự hình dung của con người là không có giới hạn, nhưng diễn xuất và hình dáng của một người thật là có giới hạn - đặc biệt là là với một nhân vật có thiết lập rất đặc sắc như Lâm Thu Thạch trong Kính Vạn Hoa Chết Chóc.
Ban đầu, mình xem cũng với tâm lý dè chừng, một phần vì có thành kiến khá sâu đậm khi đã từng xem qua các bộ chuyển thể “ thảm họa” khác của Trung. Dù diễn viên đều là lưu lượng, độ đầu tư cao. Còn bộ này thì là của một diễn viên có scandal phải đóng băng sự nghiệp và cũng là một bộ phim có kinh phí đầu tư không cao. Tuy vậy về cơ bản, mình hài lòng với diễn xuất của Hoàng Tuấn Tiệp trong vai Lăng Cửu Thời. Với cảm nhận của cá nhân mình, thì cậu ấy đã tái hiện được hình ảnh của nhân vật khi mà mình đọc bộ truyện này.
Như đã có phân tích ở phần 4 của loạt bài Dạo này mình xem gì? Trò Chơi Trí Mệnh. Thì nhân vật Lâm Thu Thạch khi lên phim, tức là Lăng Cửu Thời đã bị thay đổi rất nhiều về khả năng, và thậm chí là các thiết lập đặc sắc. Nếu chỉ đọc phần thuần kịch bản chúng ta sẽ không có cách nào hình dung được đây là nhân vật mà mình đã từng đọc trong truyện. Ở điểm này mình có thể đánh giá cao khả năng đọc, hiểu của diễn viên. Mình tin rằng Hoàng Tuấn Tiệp đã có đọc và tìm hiểu kỹ nguyên tác trước thực diễn bộ phim này. Anh ấy cho thấy có sự hiểu biết khá tốt với nhân vật vì vậy dù kịch bản có phần dìm nhân vật, nhưng Hoàng Tuấn Tiệp thật sự giống hệt một Lâm Thu Thạch xé truyện bước ra.
Ngay từ những tập đầu của phim chúng ta đã cảm nhận được sự đáng yêu trong biểu cảm của Lâm Thu Thạch. Khán giả có sự hình dung cơ bản về nhân vật này thông qua trang phục, và kiểu tóc cùng với ánh mắt. Biểu cảm có phần ngơ ngác – đây là biểu cảm thường thấy của các bạn làm ngành thuần code, mình tin là bạn từng bắt gặp một anh IT thế này ở ngoài đời rồi.
Cái khó ở đây là trong cái sự ngơ ngác đó là một ánh mắt tạo cho người ta cảm giác họ rất thông minh chứ không phải là kiểu ngơ ngác theo hướng tiêu cực mà chúng ta hình dung. Đơn giản vì đặc thù nghề nghiệp, họ phải ngồi với màn hình máy tính liên tục, trong thời gian dài, cùng với việc vận dụng não ở cường độ cao cũng như sự tập trung tuyệt đối nên dễ dẫn tới phản ứng như người của thế giới khác khi giao tiếp đột ngột với người ngoài.
Ở đây, chúng ta sẽ thấy Hoàng Tuấn Tiệp làm tốt việc diễn tả một Lăng Cửu Thời như nguyên tác, đó chính là có một sự đáng yêu phải thốt thành lời nhưng hoàn toàn không có tính nữ trong ngoại hình hoặc cử chỉ. Là một thẳng nam, hơi thô chính hiệu. Yếu tố ngơ ngác, nhìn ngố ngố, hoàng toàn không được nhắc đến ở nguyên tác, đây là sự thêm thắt của diễn viên với nhân vật này, vừa có tính cá nhân vai diễn lại vừa thể hiện được đúng yếu tố nghề nghiệp của thiết lập nhân vật trong phim.
Các biểu cảm thất thần, biểu cảm tự tin, sự mưu trí và bình tĩnh của nhân vật cũng được tái hiện ở mức khá. Góp phần cùng với sự bùng nổ về visual của các cửa tiếp theo mà dần dần chiếm được sự yêu mến của người xem.
Hoàng Tuấn Tiệp diễn không tốt cảnh khóc.
Điểm yếu cũng là điểm bị ném đá nhiều nhất của Hoàng Tuấn Tiệp trong bộ phim này chính là cảnh khóc, bạn ấy khóc không đẹp, và ánh mắt thiếu sự cố định tiêu cự, có phần láo liên, nên làm người xem không thể tập trung cảm xúc và khóc theo được. Phim không có nhiều cảnh khóc, tuy vậy khóc là một trong những cảnh dễ chạm tới cảm xúc của khán giả nhất, vì vậy với việc diễn không đạt cảnh này sẽ rất dễ nhận về nhiều sự phàn nàn chê trách của khán giả. Đây là điểm yếu rất rõ ràng trong diễn xuất của cậu ấy. Cũng là điểm buộc phải cải thiện nếu muốn tiến sâu trong con đường diễn xuất.
Về tổng quan, với cá nhân mình, Hoàng Tuấn Tiệp đã thành công trong việc tái hiện một Lâm Thu Thạch đáng yêu, thông minh, bình tĩnh trong nguyên tác, đồng thời kết hợp với visual của bản thân mà đã làm lu mờ rất nhiều điểm yếu trong kịch bản cải biên của biên kịch. Khả năng diễn xuất ở mức khá, yếu điểm là cảnh khóc, tuy vậy khả năng phân tích nhân vật lại rất tốt. Đây cũng là một kỹ năng mà một diễn viên tốt cần có. Cậu ấy cần cải thiện và trao dồi đa dạng cảm xúc hơn trong thời gian tới để chinh phục nhiều đối tượng khán giả hơn.
One Comment